Truyện teen

Mèo con

Đôi nét về mình: tên Hưng (tất nhiên, đã đổi tên), 23 tuổi (vào năm 2015 cái này thật), làm việc tại công ty của một người bạn của ba má. Nên cũng không gọi là giỏi giang gì lắm. Công việc chủ yếu là culi văn phòng, thông dịch (tiếng Nhật, tiếng Anh sang Tiếng Việt), làm thông dịch viên cho các sếp, soạn tài liệu, hợp đồng các kiểu. Ngoài ra công ty đối tác nước ngoài khá nhiều nên cũng thường xuyên bay sang Nhật, Sing… Còn trẻ người non dạ nên cũng thích chơi LoL. Gần nhà mình có quán Pink net, mình với người quản lý cũng có chút quen biết nên cũng hay tới chơi giải trí, cũng như anh em cafe tán chuyện. Quán treo cái thông báo chơi qua đêm 25k, được miễn phí nước ngọt, nên mình cũng để ý, vì...

Ký ức buồn

Em sinh ra tại ngoại thành, cách thành phố khoảng 20km theo đường chuột chạy, nhà em cũng làm nông nghiệp như những người khác ở miền quê yên bình với những cánh đồng bát ngát thẳng cánh cò bay, xưa là thế bây giờ bị thu hẹp lại làm khu công nghiệp , nhà máy.. Biến cố đầu tiên trong cuộc đời em là vào năm em 2 tuổi, ba em mất do lao lực quá sức và không có tiền chữa bệnh, bây giờ chỉ còn mẹ và bác (anh trai của bố) là hai người thân duy nhất còn lại trên đời (mẹ em là trẻ mồ côi, ông bà nội thì mất từ lúc em chưa sinh ra). Lúc đó em còn quá nhỏ để biết được nỗi đau mất người thân nó là như thế nào mà chỉ được nghe mẹ kể lại là sau...

Chuyện tình nơi biên giới

Cái quán bún chả ấy nằm khuất sau đường lộ, gần mấy quầy mà bên ngoài bầy mấy cái đồ điện tử china còn bên trong bán cái mà ai cũng biết là cái gì… Quán ngoài bún còn có phở, cơm và nước giải khát. Nói chung chả khác gì hàng chục quán ăn khác ở cái đất Tân Thanh này…. Nhưng mình là khách quen của quán. Lần nào đưa hàng về mình cũng ăn ngày đủ 3 bữa… Cũng vì quán có con bé… Con bé là cháu cô chủ quán, xinh xắn, cái má lúc nào cũng hồng hồng nhưng khá đanh đá, lúc nào mình đến ăn cũng ngồi tán đủ thứ trên trời dưới đất… Thường là em nó nói, mình nghe! Có lần nó hỏi mình: – Ít nói thế! Thấy hay bắt chuyện làm cao hả – Nói chuyện có chủ ngữ...

Không thể quên được em

2h sáng… Đang ngồi phì phèo điếu thuốc cho tỉnh ngủ, bỗng trời mưa. Mưa à, sao lòng tôi đau thế… Mỗi lần mưa tôi nhớ lại chuyện tình của tôi và em. Vâng, hạnh phúc có, đau thương có, bị lừa dối có và là một thằng ngu cũng có… Yêu em bao nhiêu bất hạnh ập đến tôi như vậy đấy, sao tim tôi không thể quên được hình ảnh của em. Sao mỗi lần em lên tôi vẫn tự nguyện yêu em. Mưa có thể trả lời được câu hỏi này và giải thoát cho tôi không? Một năm trước… Ngày lễ 30/4 tôi vẫn nằm nhà chơi game như bao ngày khác. Tính tôi nó thế, không bon chen ra đường vào ngày lễ, kẹt xe, hít bụi và đặc biệt sau một lần dang dở gia đình tôi đã không quen ai khác phái. Ngày...

Gấu em là thiên thần

Đầu tiên, đôi điều về em ạ. Em sinh 97, hồi đó đang học 11 toán ở 1 trường chuyên, người gốc Bắc cơ mà từ đời ông nội thì bắt đầu chuyển vô Nam. Ngoại hình thì được mọi người nhận xét là…. được. Từ nhỏ được ba mẹ chăm kỹ nên em khá to xác và trắng trẻo. Chưa có cái khái niệm yêu đương gì từ trước giờ vì em nghĩ mình chưa hiểu hết đời nên không nghĩ mình có thể nghiêm túc được với 1 mối quan hệ tàn nhàn. Lan man tý cho các bác hiểu em, bây giờ vào vấn đề chính. Câu chuyện bắt đầu từ một buổi chiều các bác ạ, đi học được về sớm, em và thằng bạn vào quán nước mía gần trường cấp 2 em học trước đây. Đang ngồi chém về mấy chuyện linh tinh thì...

Mối tình thời học sinh

Câu chuyện bắt đầu ở biển… Thật ra đó là thói quen rồi, cứ chiều chiều thì tui lại ra đây hóng mát, mà hóng mát là phụ thôi, hóng gái mới là chính. Chiều nay cũng như thường lệ, xỏ đôi dép lào rồi quần cọc áo thun ra biển. Biển Nha Trang ai cũng bảo đẹp, riêng tui nhìn chán rồi nên thấy nó như một thau nước muối khổng lồ chứa rất nhiều iot và….. bikini. Đặt mông xuống ghế đá, tui móc gói thuốc ra châm một điếu cho tỉnh táo. Trời cũng tắt nắng, gió biển thì ùa vào ngày càng mạnh. Không biết ai sao chớ tui là tui thích gió lắm nha. “Gió tốc váy ai Gió lùa háng ai” Tóm gọn lại là gió mát. Đang rung đùi tận hưởng bỗng nhiên tui nghe tiếng khóc thút thít sau lưng mình. 5h...

Ký ức tuổi trẻ – Quyển 1

Cuộc đời trãi qua biết bao bể dâu, thăng trầm mà khi nghĩ lại những đoạn ký ức đó luôn cho ta những hoài niệm về nó mãi không thể quên. Chính nó là quá khứ của cuộc đời mỗi chúng ta mà ai cũng phải trải nghiệm qua những cung bậc của cuộc sống. Cuộc đời của tôi cũng như vậy, giờ nhớ lại vẫn còn in đậm về những cuộc tình mà tôi đã trải qua từ thời học sinh đến lúc sinh viên và trưởng thành, buồn cũng có, vui cũng có – đã cho tôi những mùi vị của tình yêu là như thế nào… Giới thiệu sơ về tôi, một thằng con trai út sinh ra trong một gia đình hạnh phúc có đầy đủ tình thương yêu của cả ba mẹ, anh chị em trong gia đình muốn gì được đó. Gia cảnh sống...

Mãi mãi yêu em – Quyển 1

Bến xe cạnh ngôi trường cấp hai đông đúc lạ thường, không có thêm nó thì cũng chẳng mất đi cái sự tấp nập vốn có này. Nó, một thằng sinh viên mới đỗ đại học, ước mơ từ thuở bé xíu. Vẫn biết gia đình có hoàn cảnh không tốt, phải đi học với mong muốn đổi đời. Nhưng chẳng hiểu sao xe đến nó vẫn chần chừ ngoái nhìn lại cảnh vật của quê hương, điều mà nó ít bao giờ làm trong những năm tháng trước, đi rồi mới thấy nhói lòng. Xa quê xa gia đình, cảm giác này thật sự không dễ chịu cho lắm. Phải đến khi lão lơ xe giục nó mới khệ lệ cầm theo chiếc balo leo lên. Chui xuống hàng ghế cuối, nơi nó có thể tìm được một chút yên tĩnh trong chiếc xe đầy tiếng cười nói này....

Diễm

Cách đây mấy năm… Lúc đó mình bắt đầu học trung cấp năm đầu ở tỉnh. Nghe thì nghĩ là còn trẻ chứ thật ra mình cũng già rồi. Mất hết thời gian 2 năm ăn chơi đàn đúm khi học đại học ở Sài Gòn, suốt ngày chỉ biết gái gú, nhậu nhẹt và game. Cả năm học mình đến trường chắc được vài buổi, cuối cùng bị trường đuổi học. Ông bà già nản quá, lôi đầu mình về quê bắt học trung cấp gần nhà cho dễ bề quản lý Mình thì hơi ăn chơi, gia cảnh tàm tạm, ông bà già cũng quen biết khá rộng nên không lo thất nghiệp sau này. Nói chung, mình lúc đó vẫn còn rất ham vui, sống không lo nghĩ hay vướng bận điều gì cả, ngày học đêm chơi, có hôm ngày chơi đêm cũng chơi luôn (chơi...

Quen cô chị, tán cô em

Chuyện bắt đầu từ vài năm trước các bác ạ. Đó là một đêm Noel định mệnh của hai thằng nhà quê mặt còn thơm mùi sữa. Theo kế hoạch, cả hội khoảng chục đứa sẽ kéo ra thị trấn Ông Đồn để đập phá, vậy mà thế quái nào lũ ác ôn lâu ngày thọt được xe cùa ông bà già ra đường nên kéo lấy kéo để, phóng như trâu đuổi, bò rượt, bỏ lại hai thằng em vì chậm mà chắc nên lạc mịa đằng sau. Lúc đó toàn trẻ trâu, nhà nghèo, ngoài thằng bạn em được ông cậu trên xì phố tặng thì làm gì thằng nào có điện thoại đâu. Đang loay hoay chưa biết làm thế nào thì lại hết xăng, hai thằng chơ vơ đẩy bộ trên quốc lộ gần cả cây số mệt lòi càng, đã vậy lại cùng mặc hai...

Xin lỗi tình yêu

Đêm… Cảnh đêm Sài Gòn khá ồn ào với tiếng xe cộ chạy không ngớt và ánh đèn sáng rực một góc đường, xa xa thấy thoáng vài cu trẻ trâu đang thể hiện phong cách bằng việc phóng xe cà tàng như thằng khùng ra làn đường xe tải… Đêm nay đối với tôi cũng chỉ như mọi đêm khác: Ngồi một mình, rít thuốc và hóng gió chờ tới giờ G. Chậu phong lan treo trên giàn cây tỏa ra một mùi thơm thật dịu nhẹ, nụ hoa e ấp nở trong đêm như dáng một thiếu nữ đang e thẹn khi lần đầu tiên gặp mặt người khác giới… Chợt, cái điện thoại đặt trên bàn reo ầm ĩ… kệ… tôi cũng chẳng có hứng thú để nghe. Tiếng chuông ầm ĩ quá, và tôi chẳng thích ồn ào chút nào, đành nhấc máy thôi. Số của...

Một thời để nhớ – Tác giả Hoài Cổ

Nó tên Huy Hoàng, ở nhà từ bé vẫn thường được gọi là Nhất, vì nó nhất đủ thứ, nó là bé nhất trong nhà, trên nó có tận 4 chị gái, ông bà già chiều nó nhất vì mãi đến tuổi lục tuần rồi ông già mới cố được nó là thằng chống gậy, ông bà mừng lắm, mổ lợn làm cỗ khao cả cái xóm ven con sông này. Để có được nó là cả một quá trình đấu tranh ghê gớm của ông già, vì ông là cán bộ nông trường, ông chấp nhận ra khỏi Đảng vì đẻ nhiều con, oái oăm thay sòn sòn toàn vịt giời. Nghe loáng thoáng mọi người kể lại là ngày xưa, bà già nó sướng lắm, mỗi lần bà đẻ một đứa là y như rằng cả nhà sẽ được ăn cơm bằng bát đĩa mới toanh, lý do...

Chị

Chuyện xảy ra cách đây tầm gần một năm, lúc đó mình chỉ mới chân ướt chân ráo bước vào cổng trường đại học. Mới đầu còn bỡ ngỡ, đi đâu hay làm gì cũng sợ sệt, mình cũng trầm tính, ít nói nữa nên thành ra đến cái chuyện tìm nhà trọ cũng khá là khó khăn. Hôm ấy, trời nóng chang chang như đổ lửa lên đầu, mình loay hoay tìm nhà trọ gần trường thật sớm để không phải làm phiền thằng bạn họ hàng xa lắc xa lơ. Nhưng mà tìm mãi, đi bộ xung quanh vài con hẻm gần trường mà mãi chẳng tìm được, thế rồi cuối cùng lại đứng ở trước cổng trường hít hửi mùi khói và nắng. Không biết là do mình cả nghĩ hay không mà mấy anh chị tình nguyện của trường có nhìn mình vài ba lần, chắc...

Truyện sex Hồn Trương Ba Da Hàng Thịt [bản hiện đại]

Phần 1 (Đây là truyện 18+ được tác giả viết dựa trên tác phẩm văn học nổi tiếng Hồn Trương Ba Da Hàng Thịt của nhà văn Lưu Quang Vũ. Truyện có nhiều tình tiết và nhân vật hư cấu được viết nhằm mục đích giải trí, không có ý xúc phạm cá nhân hay tổ chức nào hết. Mời các bạn đọc truyện) Trương Ba là 1 người đánh cờ tướng rất giỏi, nổi tiếng là người cư xử nhẹ nhàng, hiền lành, lương thiện, ngay thẳng, được mọi người yêu quý, kính trọng. Hai vợ chồng Trương Ba có một cậu con trai. Khác với gia đình Trương Ba, gia đình hàng thịt là một gia đình không hạnh phúc. Rồi một hôm, Đế Thích thấy Trương Ba đánh cờ quá hay nên ông xuống hạ giới để chơi cùng với Trương Ba và tặng mấy nén nhang,...

Truyện Sex Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi

Thanh xuân còn là cuốn sách, một cuốn sách hễ đọc là ấn tượng sâu xa, một cuốn sách làm ta hoài niệm đến vô cùng… … Câu chuyện, có lẽ nên bắt đầu kể từ bức tường ấy. Mùa hè năm 1990, phân hiệu cấp II trường trung học Tinh Thành, thành phố Chương Hóa, lớp 8A Mỹ thuật. Một thằng con trai tin chắc mái tóc xoăn tự nhiên rối bù của nó rồi sẽ có ngày thẳng thớm lại, rốt cuộc bị thầy Lại chủ nhiệm phạt ngồi ở góc khuất nhất lớp, vì quá ham đùa nghịch, thích cãi vã với đám bạn học xung quanh trong giờ học. Hàng xóm duy nhất, là bức tường trống trơn. “Kha Cảnh Đằng, giờ xem em quậy phá thế nào!” – Thầy chủ nhiệm cười gằn, đứng trên bục giảng liếc nhìn tôi đang lúi húi dọn ngăn...