Oceano

Chị Nguyệt – Tác giả Oceano

Phần 1 Vất xe vào chỗ đỗ, tôi quẹt thẻ thang máy và điên cuồng bấm chuông khi đứng trước cửa. Cửa mở ra, tôi đã lách vào nhà, rồi ôm chầm lấy người phụ nữ đang đứng sau cửa. Cũng chẳng nói câu nào, tôi vồ lấy tấm thân ấy, rồi xé toạc bộ áo người trên người và tham lam vục đầu vào bầu ngực phốp pháp vừa đẩy người phụ nữ, cũng đang ôm lấy đầu tôi không lời phản đối, đi về phía chiếc ghế sô pha. Mồm vẫn ngậm lấy bầu vú nhay, mút, cắn, một tay vần vò bầu vú bên kia, một tay lần xuống cái lồn đã ướt nhớp nhập. Ngón tay tôi miết dọc theo khe thịt, lần xuống hậu môn, rồi lại miết mạnh lên trên, gại mạnh lên cái hột le cứng đét và thọc tay vào cái lỗ,...

Nguyệt – Tác giả Oceano

Vươn vai nhìn đồng hồ, đã đến giờ đón con gái, tôi save lại những công việc trên máy tính và tắt máy đứng dậy. Khoác cái áo khoác vào người, lấy cái balo ở trên tủ sau bàn làm việc, tôi tắt đèn và đi ra cửa. Vẫy tay chào mấy cậu nhân viên vẫn đang miệt mài làm việc tôi đi xuống cầu thang, anh Tùng đang đi vào nhìn thấy tôi đi xuống gọi giật lại. – Cầm cái này về cho con gái. Quà sinh nhật của ba Tùng nhé. Nhớ bảo với con bé ba Tùng bận đi công tác thay bố Hải, để bố Hải làm sinh nhật cho con gái. – Thay mặt con gái, xin cảm ơn bố Tùng. Chúc bố Tùng đi thuận lợi bình an nhé. Nhận cái túi trên tay anh Tùng, tôi mở cửa xe đặt vào ghế...

Thục Oanh – Tác giả Oceano

– Mày hôm nay sao như đàn bà vậy, mấy quả ngon thế mà toàn ném ra ngoài. Tôi bực tức càu nhàu với thằng Hiếu, mở cái túi thể tháo lấy cái ví đưa nó hai củ, rút cái khăn bông quấn quanh cổ lau mồ hôi đang tứa ra như tắm. Hôm nay đánh hai trận thua cả, cảm giác thua nó cứ tức anh ách, không phải vì mấy tiền mà vì thể diện. Trận đầu thì không nói, đánh với tuyển thủ quốc gia đội hai thua còn có lý, trận hai mục đích đánh gỡ với hai thằng chưa bao giờ thắng bọn tôi mà còn thua. Quan trọng là tôi chót nổ với em Trang, người mẫu nghiệp dư, hoa hậu hụt nhưng người ngợm ngon không tả được đúng kiểu tôi thích, mình dây, ngực lớn, eo thon, mông nở, chân dài dù...

Nhung – Tác giả Oceano

Hôm nay đội bóng của hai con tôi sẽ thi đấu trận chung kết để kết thúc lớp mẫu giáo, chuẩn bị chuyển sang hệ cơ sở. Ngồi trên khán đài ôm con gái út hơn hai tuổi trong lòng, con bé liên tục bi bô, rồi lại hét phấn khích cũng tôi mỗi khi tôi vẫy tay hét lên cổ vũ mỗi khi con trai tôi ghi bàn, bàn tay mũm mĩm xinh xắn cầm chiếc cờ vẫy rối rít. Sau đó ánh mắt tôi lại dõi theo bóng dáng uyển chuyển duyên của vợ, khi cô đang đi qua những hàng ghế để ra ngoài mua nước. Cô thỉnh thoảng ngoái lại nhìn bố con tôi, khuôn mặt rạng rỡ cười trước khi khuất sau cánh cửa, tôi lại đưa mắt nhìn xuống sân, nơi hai con đang thoăn thoắt chuyền bóng qua lại. Tám năm từ khi...

Về quê – Tác giả Oceano

– Mệt đéo tả được. Tôi nằm vật ra giường, đúng vậy mệt đéo biết tả như thế nào. Hơn một tiếng hì hục, thay hai cái bao mà cái buồi vẫn trơ trơ, trong khi con bé Thu cũng rên khàn mẹ nó tiếng. – Thế đéo nào mà tao bào như vậy mà mày chẳng có tí nước nào vậy. Mà tao đéo hiểu luôn, sao có lúc mày tuôn ra như thác lũ? Hôm thì khô như khe suối mùa đông vậy? Tôi quay sang con bé Thu cũng đang hổn hển thở vì mệt, nó không mệt vì làm tình mà mệt vì giả vờ rên. – Hôm nay em bị gọi đi sớm, kịp ăn mỗi mỗi cái bánh mì, nước cũng chẳng được uống, anh bảo em lấy đéo đâu ra nước mà bôi cho anh. – Tao đã bảo mày hôm nào mệt...

Gia đình nhỏ – Tác giả Oceano

“DCM!” Tôi không khỏi buột miệng chửi cái thời tiết vừa lạnh, vừa mưa này. Chiếc xe cà tàng gia cố để chở hàng với cái đèn pha mờ ảo chẳng thể soi rõ được được đường, làm cho tôi lao vào hòn đá chiếc xe chòng chành rồi trượt một đường xuống dệ cỏ làm người tôi đập xuống mặt đường trượt đi trong nước bùn đau điếng. Vừa lạnh cóng vừa đau rát, phải khó khăn lắm tôi mới gượng đứng dậy được, ngán ngẩm nhìn con đường liên tỉnh bị những chiếc xe tải quá tải tránh thu phí cao tốc cày nát chỉ sau hai năm đưa vào sử dụng, những cái ổ trâu, ổ gà đọng đầy nước mưa. Còn một đoạn nữa mới đến nhà tôi, nghĩ đến đứa con gái bé bỏng nhờ bà hàng xóm trông hộ tôi lại càng nóng ruột....

Xe ôm – Tác giả Oceano

Phần 1 Ngửa mặt lên hứng dòng nước, hắn thở dài khoan khoái, dòng nước mát lạnh gột rửa đi những bụi bặm, mệt mỏi mà hắn hứng ngoài đường, làm dịu đi cái nóng của ngày hè oi ả. Hắn dội từ từ, để dòng nước chảy mơn man trên người, hưởng thụ sự sảng khoái nó mang lại. Hắn ăn cắp thêm một xô so với tiêu chuẩn bốn xô của bà chủ nhà trọ đặt ra. Hắn hai mươi ba tuổi, tốt nghiệp đại học hơn một năm, vẫn khao khát để tìm một công việc phù hợp, vẫn chạy xe ôm hàng ngày để kiếm tiền nuôi miệng và chờ đợi hy vọng đến. Hắn vẫn lạc quan tin vào tương lai, tin vào sự kỳ vọng của bố mẹ hắn, tin vào lời phán hậu vận tốt của ông thầy bói. Hắn tin sẽ kiếm...

Tám năm – Tác giả Oceano

Phần 1 Bước chân ra cổng trường, vẫn những âm thanh ầm ỹ lộn xộn, mùi thức ăn, mùi mì tôm cân úp, mùi gây gây của mâm bánh chưng rán, mùi khai khai bên bờ tường… Những bước chân hớn hở tự tin của những sinh viên năm đầu, ánh mắt thâm quầng mất ngủ vật vờ của những sinh viên năm cuối, vẻ khép nép sợ hãi của những kẻ hết tiền ăn nợ… Tất cả đã quen thuộc với tôi sau năm năm ra vào cổng trường và tôi đã từng có đủ dáng vẻ như vậy. Hôm nay đã khác, tôi đã ra trường. Hít một hơi như muốn lưu giữ những mùi vị quen thuộc này, mùi vị mà ngày mai tôi biết rằng có thể chẳng thể gặp được nữa. Nắng chói chang, cái nắng tháng 6. Mặt trời tỏa ánh nắng rực rỡ,...